Nhớ người xưa

Bao mùa cải trôi qua
Mà anh còn nhớ mãi
Bóng một người em gái
Cứ lúc tỏ lúc mờ .

Tình lãng mạn như thơ
Chiếc áo màu sim tím
Mái tóc dài lưu luyến
Da bánh mật duyên thầm .

Chiều xuân trải mưa dầm
Vườn rau xanh mướt lá
Bóng em thân thuộc quá
Hoa cải vàng vườn bên .

Bao nỗi nhớ không tên
Ùa về từ dĩ vãng
Bóng hình em sâu nặng
Hết cả chiều mưa bay...

Đơn côi



Người ta như đũa có đôi
Còn tôi lẻ bóng đơn côi một mình!
Vấn vương chỉ một chữ tình
Trách người hờ hững nên đành lẻ loi
Mong ai hiểu được lòng tôi
Cho tôi chia sẻ đơn côi cùng người...

Vô tình





Vô tình nhặt được bài thơ
Chỗ ương chỗ chín bây giờ làm sao?
Nhớ khi đã có được nhau
Đừng xem thơ nhặt là câu vô tình...

Vui - buồn

Trong đời ai tránh được buồn vui
Tránh đâu nước mắt với nụ cười
Buồn ít vui nhiều là hạnh phúc
Buồn nhiều vui ít quá ngậm ngùi .

Tuổi nhỏ buồn khi đêm vắng mẹ
Lớn lên thích nhất lúc gặp cha
Buồn nhất khi bị cô giáo phạt
Vui nhất khi ai đó tặng quà...

Người buồn thân thể không lành lặn
Người thân mất mát lúc trẻ trung
Gia đình: con cái hư nghiện ngập
Phản dân phản nước mẹ đau lòng...

Muốn vui êm ấm đến trọn đời
Mỗi người phải sống chẳng vì tôi
Vì cha vì mẹ vì con cái
Vì kiếp nhân sinh ở cuộc đời...

Biển quê hương

Đứng trước biển quê hương
Mừng vì mây trôi nhẹ
Sóng nhẹ nhàng khe khẽ
Ôm vào bờ cát xa .

Thuyền về bến đi qua
Lướt êm trên sóng vỗ
Bao cá hồng tôm đỏ
Kịp chợ buổi trời chiều .

Ta yêu biển bao nhiêu
Mùa trăng này nhẹ lướt
Biển yêu ta tha thiết
Tím trời hạt mưa rơi...

lăng mộ đá toyota thanh hóa