Đôi khi mình tự trách mình
sao không gặp nàng ngày ấy
bây giờ bao nhiêu tiếc nuối
để lại suốt đời xa xăm!
Đôi khi ngắm ánh trăng rằm
tưởng cùng khuôn hình đầy đặn
nào ngờ trăng đâu có bạn
nên giờ vẫn thiếu Hằng Nga.
Đôi khi chỉ còn mình ta
với mây uyên ương huyền diệu
Chiều buồn tỉnh say vẫn thiếu
bóng hình ở nẻo mây trôi!
****
Đừng để cuộc đời chơi vơi
giữa ngàn trăng mây và gió
đắm chìm sương treo ngọn cỏ...
Là người đẹp tựa ban mai...
Tình thơ
Giới thiệu tập thơ thứ 6: " Chợ quê "
Vài cảm nhận về thơ
Nguyễn Quang Huệ
Sau khi về nước, bẵng đi một thời gian dài không gặp anh. Hai mươi hai năm sau, tình cờ tôi gặp lại anh ở Tòa soạn Tạp chí NGƯỜI XÂY DỰNG. Anh tặng tôi mấy tập thơ. Nhiều người ở Tòa soạn ngạc nhiên lắm. Làm cái nghề xây dựng quanh năm ngày tháng tiếp xúc với gạch ngói cát đá, “khô như gỗ, rắn như thép, cứng như đá, bụi như cát, xi măng"… mà lại có thơ thì cũng lạ thật. Riêng tôi thì chẳng ngạc nhiên chút nào, bởi tôi hiểu trong cái vẻ tưởng như khô cứng bên ngoài đó nhưng bên trong ẩn chứa đầy thơ mộng, đầy tâm tình, đầy hoài bão, đầy tình người. Nhưng điều làm tôi ngạc nhiên là: Sao trong một thời gian không dài mà anh ra được nhiều tác phẩm đến thế, mà toàn ở những nhà xuất bản danh tiếng cả. Ở đó mỗi tác phẩm trước khi cấp phép xuất bản phải có sự cân nhắc sàng lọc nhất định. Chắc là anh tranh thủ chạy đua với thời gian, bởi thời gian không chờ đợi, không ủng hộ cái tuổi đã ở phía bên kia đỉnh dốc, hoặc những bài thơ đó đã được anh sáng tác từ lâu, bây giờ mới có dịp ra mắt trước công chúng.
Thắp hương
( Thơ thiếu nhi )
Ngày rằm, ngày mồng 1
bà đi chợ mua hoa
mua quả ngon về nhà
để thắp hương Tiên Tổ.
Em theo bà đi chợ
nhanh tay xách giúp bà
rồi cắm hoa xếp quả
bày bàn thờ nhà ta.
Quả dưa lê chín trắng
nải chuối tây chín vàng
quả na đang mở mắt
quả hồng ngả màu cam.
Thắp mấy nén hương thơm
bà khấn dâng các cụ
nước, rượu, trầu đầy đủ
mong phù hộ bình an.
Con cháu học giỏi giang
cả nhà đều mạnh khỏe
mồng một, rằm, ngày lễ
bà chẳng quên bao giờ...
Tạm biệt trường xưa
góc giảng đường in sâu vào nỗi nhớ
lá sấu rụng sân trường đang nức nở
biết bao giờ được gặp lại bạn xưa?
Tháng ngày trôi đã đến lúc giao mùa
giờ kết thúc tấm bằng xanh trao gửi
chia tay nhau biết bao điều muốn nói
chiếc chăn đơn sẻ hơi ấm bao lần?
Hàng sấu già vẫn đổ bóng dưới sân
mùi ngô nướng chia nhau bao bè bạn
cánh phượng hồng đã đi vào tâm khảm
phút chia ly nào ai nói được gì?
Tạm biệt trường cơn gió tiễn ta đi
chào các bạn vừa vào trang khóa mới
ta xa nhau ngoài kia đang chờ đợi
tuổi học trò xin gói lại từ đây...
Trắng đêm
Không hiểu điều gì đến với tôi?
bâng khuâng nhung nhớ đã qua rồi
mảnh trăng lỗi nhịp còn đâu nữa
nhưng ánh sao trời vẫn cứ rơi.
Không hiểu điều gì đến với tôi?
vườn khuya vắng lặng phía bên đồi
gà rừng gáy sáng le te gọi
trộm giấc mơ hồng thuở nằm nôi.
Không hiểu điều gì đến với tôi
trắng đêm thao thức với bao người?
bài thơ viết dở còn đôi đoạn
nghĩa tình trăn trở đến khôn nguôi...
Bão trong lòng mẹ
Gió thu về lay lay muôn cành lá
dáng mẹ đi nghiêng ngả nhánh mạ gầy
bản tin chiều báo bão sẽ qua đây
giông giữ dội kín trời mây bao phủ.
Nay mẹ cùng bà con liền lối cũ
bởi ngày mai gió mạnh đã tràn vào
xem mái nhà còn vững chắc đến đâu
chỗ con ngủ có dột dầm mưa ướt.
Suốt đời mẹ chỉ mong sao có được
con thành người từ những cuộc lo toan
từ ngày chồng tạm biệt mái nhà xoan
mẹ tần tảo đã nuôi con khôn lớn.
Để người đi không còn chi phiền muộn
vẫn mong manh ao ước đón chồng về
mắt lệ tràn ướt gối suốt canh khuya
niềm hy vọng cứ dài theo năm tháng.
Con lớn lên qua bao lần cay đắng
học dở dang xin cất sách lên đường
Mẹ một mình như gánh nặng sau lưng
cơm bữa đói bữa no -
lại chan nhiều nước mắt.
Ngày đất nước hoàn toàn vui thống nhất
sau chiến tranh chỉ mình bố về nhà
bữa cơm chiều trong lòng mẹ xót xa
đi hai về một mẹ già héo hon...