Bến Dùng đã bắc cầu treo
Thanh Chương lại nhớ mái chèo Sông Lam
Chiều về quen gọi đò ngang
Bây giờ nối nhịp dễ dàng thăm nhau
Quên sao được mối tình đầu
Đò ngang nay đã có cầu lại qua...
Sông sâu nhớ chiếc đò già
Cầu treo thắt lại tình ta với mình .
Anh đón em về trong chiều lạnh
Hoa hồng tuần trước anh trao tặng
Mười tám xuân xanh thỏa nỗi niềm
Hương sắc cả hai đều mãn nguyện
Tình cảm riêng mình anh trao em.
Những buổi tan trường anh đứng đợi
Bên cây sấu cổ mé cổng trường
Lòng vẫn không vui khi bắt gặp
Em đi cùng với bạn đồng hương.
Anh vẫn không nguôi được nỗi đau
Bên em đâu chỉ có anh đâu ?
Biết rằng như thế là nhỏ mọn
Nhưng yêu không muốn có lần sau!
Anh cứ yên tâm chẳng có gì
Chuyện trò đôi lúc có phân ly
Nhưng đâu có dễ làm thay đổi
Tình cảm mình em đã khắc ghi.