Cụ Nguyễn thị Thoán ( 1901- 1987 ) |
Chiếc ghế gỗ đơn sơ
mẹ dùng ngồi đun nấu
chăm con - rồi bế cháu
mong chúng lớn từng ngày.
Kể từ đó đến nay
mấy chục mùa lá rụng
con về nào thấy bóng
mẹ ngồi trên ghế xưa?
Bếp đã lạnh bao mùa
đâu còn rơm còn rạ?
nồi niêu đâu hết cả?
chỉ còn ghế mẹ ngồi!...
Lòng con lại bồi hồi
nhớ những ngày thơ bé
đưa bát cơm mẹ sẻ
dành cho con phần nhiều...
Con ơn mẹ bao nhiêu
lại ngắm nhìn chiếc ghế
một thời hình bóng mẹ
đã in vào đời con...