Tạm biệt trường xưa

Cơn gió nào chứng kiến cảnh chia tay
góc giảng đường in sâu vào nỗi nhớ
lá sấu rụng sân trường đang nức nở
biết bao giờ được gặp lại bạn xưa?

Tháng ngày trôi đã đến lúc giao mùa
giờ kết thúc tấm bằng xanh trao gửi
chia tay nhau biết bao điều muốn nói
chiếc chăn đơn sẻ hơi ấm bao lần?

Hàng sấu già vẫn đổ bóng dưới sân
mùi ngô nướng chia nhau bao bè bạn
cánh phượng hồng đã đi vào tâm khảm
phút chia ly nào ai nói được gì?

Tạm biệt trường cơn gió tiễn ta đi
chào các bạn vừa vào trang khóa mới
ta xa nhau ngoài kia đang chờ đợi
tuổi học trò xin gói lại từ đây...

Trắng đêm

Không hiểu điều gì đến với tôi?
bâng khuâng nhung nhớ đã qua rồi
mảnh trăng lỗi nhịp còn đâu nữa
nhưng ánh sao trời vẫn cứ rơi.

Không hiểu điều gì đến với tôi?
vườn khuya vắng lặng phía bên đồi
gà rừng gáy sáng le te gọi
trộm giấc mơ hồng thuở nằm nôi.

Không hiểu điều gì đến với tôi
trắng đêm thao thức với bao người?
bài thơ viết dở còn đôi đoạn
nghĩa tình trăn trở đến khôn nguôi...



Bão trong lòng mẹ

Gió thu về lay lay muôn cành lá
dáng mẹ đi nghiêng ngả nhánh mạ gầy
bản tin chiều báo bão sẽ qua đây
giông giữ dội kín trời mây bao phủ.

Nay mẹ cùng bà con liền lối cũ
bởi ngày mai gió mạnh đã tràn vào
xem mái nhà còn vững chắc đến đâu
chỗ con ngủ có dột dầm mưa ướt.

Suốt đời mẹ chỉ mong sao có được
con thành người từ những cuộc lo toan
từ ngày chồng tạm biệt mái nhà xoan
mẹ tần tảo đã nuôi con khôn lớn.

Để người đi không còn chi phiền muộn
vẫn mong manh ao ước đón chồng về
mắt lệ tràn ướt gối suốt canh khuya
niềm hy vọng cứ dài theo năm tháng.

Con lớn lên qua bao lần cay đắng
học dở dang xin cất sách lên đường
Mẹ một mình như gánh nặng sau lưng
cơm bữa đói bữa no -
lại chan nhiều nước mắt.

Ngày đất nước hoàn toàn vui thống nhất
sau chiến tranh chỉ mình bố về nhà
bữa cơm chiều trong lòng mẹ xót xa
đi hai về một mẹ già héo hon...

Hẹn thu về

Ngày xa nhau cầm tay và hẹn ước
cùng dịp này hai đứa sẽ gặp nhau
phút bâng khuâng gửi lại giữa nhịp cầu
mùi rơm mới còn nồng nàn đôi ngả.

Khói lam chiều miên man trên mái rạ
quả thị xanh cuống rốn đã ngả vàng
ta xa nhau trọn một đốt mênh mang
giờ gặp lại mây bay trên quãng vắng.

Phút gặp gỡ cả hai cùng yên lặng
cố tìm trên nét lạ của thời gian
bỗng vỡ òa hai dòng lệ chứa chan
giờ hạnh phúc hẹn thu về chứng giám...

Nghĩ về chữ ngốc...


Nghĩ về chữ " NGỐC" của Chu Long qua bài thơ " Nỗi buồn phu kéo xe mo"

Theo tôi 2 dòng suy nghĩ chảy vào tâm hồn và trào lên tâm bút của Chu Long .
Ấy là: Những trò chơi dân gian đang dần khuất lấp trong vòng xoáy của các trò chơi công nghệ điện tử.
nếu không khơi dậy tất cả chỉ còn đọng lại như một ký ức ngọt ngào của tuổi ấu thơ. Những khoảng không gian êm đềm thơ mộng được bên nhau lớn lên và vô tư trong sáng sực nức mùi hương dân dã lâu dần sẽ thành chuyện cổ tích.
Nữa là: Những hoài niệm xa xăm một thuở của chính cuộc đời mình để làm nơi chốn như một thánh đường cư ngụ và cứu rỗi, những mảnh vỡ tâm hồn đang hóa vụn dần trôi theo tuổi tác, Và nơi ấy mặc sức vẩn vơ nhớ, vẩn vơ buồn. vẩn vơ bay lên cái sự rung động ngồ ngộ đã qua đi như một quy luật. Đó là dụng ý để làm nên " nỗi buồn phu kéo xe mo " .Một bài thơ đã được đông đảo bạn đọc yêu mến .
Thật ra không hoàn toàn là thế CL đã khéo léo giấu đi một ẩn tình thơ trẻ của tuổi thần tiên, lôi kéo người đọc phải mài cọ thi phẩm của mình. Một kiểu đánh đố rất nhân văn và ý nhị, được tác giả đưa ra khêu gợi sở thích khám phá của những người yêu thơ. Tuy nhiên "nỗi buồn phu kéo xe mo " đã bọc không kín ẩn tình ấy . Người ta không quá khó để nhận ra một tình yêu đơn phương dai dẳng trong đời của tác giả mà tiêu điểm chính là sự ngộ nhận bởi một chữ " ngốc" .
Trong dân gian ngốc ngếch, ngu đần là sự đồng dạng toàn phần của ngữ nghĩa mà không bất kỳ một ai muốn bản thân được đánh giá bằng những ngữ nghĩa ấy. Nhưng khi để chữ " ngốc" đứng độc tôn như một thuộc tính của văn học,  thì thật sự trở nên đáng yêu vô cùng. Đã có hình ảnh chàng ngốc , chú ngốc, anh ngốc... luôn có một kết thúc viên mãn và có hậu.
Đối với thơ ca chữ " ngốc " đặc biệt có vị trí vô cùng trang trọng nó làm tăng lên giá trị thẩm mĩ của thơ qua sự biểu cảm của nhiều thi sĩ :
" Anh trở thành chàng thi sĩ ngốc
lạc vào em chẳng tìm được đường về..."
                                        ( Văn Liêm)
hay như Cafuchikian:
 " sao mà anh ngốc thế
Chẳng nhìn vào mắt em ..." Trở lại với chữ " ngốc " trong trái tim trong trẻo khi đã ngộ nhận :
" Anh này mới ngốc làm sao
Em không nói nữa chỗ nào tùy anh"
như là một tình ý gởi trao của người con gái ấy với tác giả. Sắc hồng đã nhiễm vào rung động ban sơ trong từng nhịp thở, đã dệt nên một tình yêu đơn chiếc.
năm tháng qua đi một nửa ấy đã mất:
" Em giờ bên phía kia sông
Trong vòng tay ấm của chồng cùng con ."
 và một nửa của đơn phương nhầm ngỡ vẫn cứ đeo đẳng vẹn nguyên như không hề vụn vỡ.
" Cỏ cây lối cũ héo mòn
Xe mo - phu kéo -nỗi buồn riêng tôi ."
Rõ ràng chữ ngốc đã đạt đến chức năng điều khiển ngôn ngữ tư duy của toàn bài thơ. mặc dù chữ " ngốc" chỉ xuất hiện một lần nhưng âm hưởng và vị trí của nó là trung tâm làm nên một chuyện tình thật trong trẻo lãng mạn.
Và cho mãi đến nay khi thời gian cuộc đời đã nhuốm sắc màu hoàng hôn CL vẫn không mất đi sự "ngốc" của mình mà mãi đeo đẳng một mối tình đơn chiếc. Không biết trên ngàn vạn những kiếp đời đang bước về chiều có được một lần ngốc mãi không thôi./.

NỖI BUỒN PHU KÉO XE MO
Trò chơi thuở nhỏ cùng nhau
Anh phu xe kéo mo cau ngồi chờ .
Đợi cô gái nhỏ ngây thơ
Nhìn em tôi thấy ngẩn ngơ ngỡ ngàng .
Giật mình tỉnh giấc mơ màng
Giọng em êm ái dịu dàng gọi xe .
Phu xe anh chở tôi nghe
Dạ ! Thưa cô chủ lên xe xin mời .
Về nơi nào hỡi cô ơi
Xin cô hãy nói để tôi biết đường .
Đi về bến đợi yêu thương
Đông Nam Tây Bắc -Thưa phương hướng nào ?
Anh này mới ngốc làm sao
Em không nói nữa chỗ nào tùy anh .
Xe mo lúc chậm lúc nhanh
Mang trái tim nhỏ chạy quanh xóm nghèo .
Tuổi thơ thuở ấy trong veo
Nay đâu còn nữa đã theo mây hồng .
Em giờ bên phía kia sông
Trong vòng tay ấm của chồng cùng con .
Cỏ cây lối cũ héo mòn
Xe mo - phu kéo -nỗi buồn riêng tôi .
Lê Hiểu - TH

Chú hổ xám

( Thơ thiếu nhi )

Chú hổ xám gầm gào
tiếng va vào vách núi
từ từ đi xuống suối
tiếng dội lại oang oang.

Hổ xám bước nhẹ nhàng
vừa đi vừa nghĩ ngợi
chắc thằng nào vừa tới
chiếm địa giới của mình.

Chui xuống suối rất nhanh
vừa rình vừa uống nước
mắt chú hổ trợn ngược
đúng là nó đây rồi!!!

- Sao mày dám đến nơi
tao hiện đang nắm giữ?
rừng này của tao chứ
tao không tha cho mày.

Nói rồi nhảy xuống ngay
nước ngập lên đến cổ
nhưng nào đâu thấy hổ
xuýt nữa lại toi đời!

Cuội đứng cạnh buồn cười
bảo rằng mày nhầm đấy
bóng mày tao cũng thấy
nhầm quá rồi hổ ơi!

Bóng mày ở kia thôi
không tin mày soi lại
nhưng hổ ơi đừng dại
xuống nước chết có ngày.

Hổ xây xẩm mặt mày
ờ sao mình ngốc thế
cái bóng thật tồi tệ
lừa cả chúa sơn lâm...

Mẹ là...

( thơ thiếu nhi )

Mẹ là dòng sông
Để con tắm mát
Mẹ là bài hát
Con nghe ầu ơ
Mẹ là bài thơ
Cho con tập đọc
Mẹ là dáng ngọc
Của cây mạ gầy
Trở thành hạt thóc
Cơm ăn mỗi ngày
Mẹ là màu mây
Cho con áo mới
Con luôn mong đợi
Suốt đời mẹ vui
Ơi mẹ yêu ơi
Mẹ là tất cả...

lăng mộ đá toyota thanh hóa