Có bao giờ em giận dỗi anh đâu
vì em biết em chỉ là con bé
trong mắt anh chưa bao giờ chia sẻ
cho một người còn non nớt như em.
Thời gian trôi như nước chảy qua thềm
như vũ trụ cứ đổi hoài năm tháng
dòng sông tình có còn đâu chạng vạng
để em lo cho trọn cuộc đời mình.
Nắng mưa nhiều sẽ đến lúc khô hanh
em đã lớn sao anh coi thường thế?
để tình em vẫn mãi là dâu bể
muốn chung đường mà không thể gặp nhau.
Xin chào anh em phải bước qua cầu
dù có muốn cũng chỉ là ảo vọng
hình bóng anh một thời em rung động
dấu vào lòng làm kỷ niệm khó quên...