Một thời...



Liệt sĩ Lê Đình Chinh
Một thời hữu nghị đôi bên
Một thời dao quắm vung lên bổ đầu (1) !
Một thời gà gáy gọi nhau
Một thời chọc gậy (2)... phá rào tràn sang (3)...

Hoan hô mười sáu chữ vàng
Nhưng còn khoản nợ "trả Hoàng..."(4) thì sao ?
Nợ nần đừng để quá lâu
Lưỡi bò liếm cả yết hầu Biển Đông !?(5)
Xóm giềng nhức nhối mặc lòng
Dân nhiều, nước lớn mà không chung tình !...

Pháp xưa xâm lược nước mình
Mà nay thân thiết như hình anh em
Mỹ xưa giết hại dân đen
Mà nay tay bắt, mặt hiền như hoa
Nhật - Hàn - Úc cũng thế mà
Ngày xưa đấu súng nay ta đón chào
Bạn bè ở khắp Năm Châu
Đều hân hoan với bạn bầu Việt Nam .

Vì sao cạnh xóm, cạnh làng
Mà toàn gây chuyện trái ngang cho người
Sườn đồi nơi Lê Đình Chinh bị sát hại
Lại còn muốn chiếm bầu trời
Ai qua xin phép ?... ôi thôi lạ kỳ ?
Xóm giềng chung cả lối đi (6)
Mà sao xí chỗ làm chi - bực mình ?
Anh em là phải phân minh
Đừng nên dựng chuyện linh tinh hại người...

Chân thành cần lắm ai ơi
Nghĩa tình hơn hẳn ngàn lời nói suông...!


(!) 10 h 30 ngày 25/8/1978, sau khi gây ra sự kiện "NẠN KIỀU" do TQ đóng cửa khẩu Lạng Sơn không cho Người Hoa về nước làm hàng ngàn người kẹt lại, gây rối loạn vùng biên. Một số Người Hoa và côn đồ người TQ tràn qua cột mốc đã dùng gậy gỗ và dao quắm bổ vào đầu, vào người chiến sĩ trẻ Lê Đình Chinh làm anh hy sinh tại chỗ , trong khi đó anh chỉ có tay không vận động họ giữ trật tự. Anh là chiến sĩ đầu tiên hy sinh ở chiến trường biên giới phía Bắc mà cuộc chiến tranh này do TQ gây ra .
(2) 1976 TQ xúi bẩy và hậu thuẫn cho Pôl Pốt (Khmer đỏ) đánh VN ở toàn tuyến biên giới Tây Nam  gây nhiều tai họa cho nhân dân ta. Chúng còn định tiến đánh Sài Gòn của chúng ta .
(3) Ngày 17/2/1979 TQ tràn sang đánh VN đồng loạt ở sáu tỉnh biên giới phía Bắc, công khai phát động cuộc chiến tranh biên giới với VN .
(4) 1974 TQ đánh chiếm đảo Hoàng Sa của VN  do Ngụy quyền Sài Gòn chốt giữ.
(5) 14/3/1988 TQ đánh đảo chìm Gạc Ma của VN  làm 64 chiến sĩ ta hy sinh.
(6) Không phận quốc tế .


Mừng chị chín mươi

Bốn chị em (Bà Nguyễn Thị Danh trong ảnh)
Chị Hai nay chẵn chín mươi
vẫn đi lại, vẫn nói cười như ai
tính hiền nhất xóm trong, ngoài
chưa bao giờ biết nói sai nửa lời .

Chín mươi gần cuối cuộc đời
mà lòng như vẫn thảnh thơi lạ kỳ
ốm đau đi viện mấy khi
vài viên thuốc cảm rồi thì cũng xong ...

Chuyện dâu con chẳng bận lòng
ba trai hai gái gắng công nên người
một mình từ tuổi năm mươi
ông ra đi lúc đang thời khó khăn !

Vậy mà trong chuyện làm ăn
vườn rau bụi lúa chuyên cần hôm mai
không buôn, không bán như người
chỉ bàn tay nhỏ chăm nơi ruộng đồng .

Nuôi con hết bậc phổ thông
mỗi nghề mỗi đứa bõ công sinh thành
phúc đức đã đến với mình
chín mươi : mơ ước kiếp sinh nhiều người ...

Chúc cho chị đến mười mươi
chẵn trăm có lẻ cuộc đời vẻ vang
năm nay chín chục tuổi vàng
một trăm là đích ở hàng kim cương...

Suy tư

( Tác giả Huỳnh Xuân Sơn )

Vườn hoa nhiều màu
Nhân thế giờ sao lắm sắc màu
Đa sầu cạn nghĩ khiến lòng đau
Người gieo gió độc mong dài mãi
Kẻ rắc mưa sầu muốn thật lâu
Chữ nhẫn dặn mình luôn giữ lấy
Chữ tâm tự nhủ biết tìm đâu ?
Tha nhân đức độ luôn thừa thiếu
Đẹp - xấu bao giờ chung với nhau ?...


           Trên đời
( Bài họa của Nguyễn Quang Huệ )

Trên đời nhiều chuyện chẳng cùng nhau
Thế giới luôn luôn biến chuyển màu
Người thì sống gấp cho sung sướng
Kẻ lại kiêng chừng để sống lâu
Mỗi người mỗi ý làm sao được ?
Mình chỉ riêng mình cho đỡ đau
Thế gian muôn vẻ càng phong phú
Chữ nhẫn đặt lên ở hàng đầu...

lăng mộ đá toyota thanh hóa