Đường tình


Thế gian muôn nẻo đường tình
Chuyến tàu ngày ấy cho mình gặp nhau
Đêm khuya vang tiếng còi tàu
Nhớ ai da diết buổi đầu mới quen
"Tàu anh qua núi" cất lên
Là tình anh đã dừng bên ngõ nàng
Xuân về vui khắp xóm làng
Mối tình ngày ấy mang mang đến rày
Đường tình bao nỗi mặn cay
Kỷ niệm xưa mãi đến nay vẫn đầy...

Cô em bán dạo

Thương thay một tấm thân gầy
Chân đi xiêu vẹo đó đây hỡi người
Phố phường khắp chốn khắp nơi
Vai mang bao thứ lạ đời bán rong!
Chào bà chào cụ chào ông
Mua con mấy thứ - nhà không thiếu gì?
Tăm tre, bao ví, bút bi
Dây lưng túi máy nhiều khi nhà cần...
Mua là mua đức mua nhân
Giúp con một phần qua khỏi can qua
Sinh ra con thiệt nhất nhà
Đôi chân lệch lạc mới ra thế này.!...

Được rồi cô cứ lại đây
Mười ngàn một gói tăm này được không?
Trao tiền ông chẳng lấy dùng
Khó khăn chia sẻ như chung nỗi niềm
Bà cười trao tiếp một trăm
Gọi là quà mọn lo chăm người nghèo.

Bao giờ?

Nắng vàng soi tỏ con đê
Hoa cau rụng trắng lối về nhà em
Bồi hồi thôi thúc con tim
Liều sang là để biết thêm tự tình
May sao em chỉ một mình
Màu hoa sim tím kết hình đường tơ
Ra về lòng những ngẩn ngơ
Bao giờ cho hết nỗi chờ em sang...

Thiếu anh


Với tay bốc lửa sao trời
Đem về sưởi ấm cho người anh yêu
Với mây với gió mỗi chiều
Mang theo ve vuốt lên kiêu tóc mềm...

Với trăng hỏi Chị Nguyệt xem
Em tôi đã biết làm quen buổi nào?
Mà lòng thổn thức lao xao
Thiếu anh như cá thiếu ao nước đầy...

Em gái Tân An

Ơi cô em gái Tân An
Đời em sao lắm gian nan não nề?
Thế mà có chí đam mê
Học hành, giảng dạy song lê vẹn toàn
Thiệt thòi bao nỗi đa đoan
Đã vượt qua - với gió ngàn khôn đo
Lời bà, cha mẹ dặn dò
Nuôi đàn em dại, lo cho trưởng thành...

Bây giờ bệnh tật hoành hành
Mà thơ vẫn mượt vẫn xanh cho đời
Anh mong số phận mỉm cười
Cho em sức khỏe cùng người em thương
Vẫn còn gần nửa đoạn đường
Nhiều thơ nhiều bạn tai ương tự lùi
Thôi đừng buồn nữa em ơi!
Cố mà giữ lấy niềm vui cho mình...

lăng mộ đá toyota thanh hóa