MỘT THOÁNG CẢM NHẬN DIỄN ĐÀN NHỮNG NGƯỜI YÊU THƠ.
Diễn
đàn những người yêu thơ là một hành tinh ngôn ngữ, muôn điệu, muôn màu.
Là sự tích hợp tự nhiên nhất của mỗi sáng tạo chủ thể làm cho bầu trời
thơ ca Việt Nam luôn ánh lên những vầng sáng xanh ngời.
Người cầm bút luôn có cho mình một thánh địa riêng, miền ảnh khí riêng để tạo nên hồn cốt.
Ở
mỗi vùng miền riêng tư ấy mọi thứ luôn song hành phản chiếu thấu rọi
lẫn nhau, dung hòa, tan chảy thành những vần thơ trong vắt.
Một
sa mạc cằn khô thô ráp – một triền sông xanh mướt thướt tha – một trưa
hè nồng oi rạo rực – một chiều Đông ngăn ngắt u hoài. Tất cả luôn tràn
trề như mưa nguồn thác lũ tích tụ tinh hoa của đất trời, ngưng đọng vẻ
đẹp của trần thế mà ngân nga đồng vọng lóng lánh lạ thường.
Là
một diễn đàn dành cho những tâm hồn thơ, hơi thở thơ - nhịp đập thơ.
Những mảnh đời vốn không sống bằng thơ, không danh phận với thơ, một cựu
chiến binh qua thời khói lửa, một công chức nghỉ hưu, một cô giáo, một
anh thợ xây, một người làm rẫy... tất cả quy hội lại dưới mái nhà diễn
đàn mà hợp xướng đồng ca.
Đấy là thơ !...
Sự
thân hòa, chan chứa yêu ghét sẻ chia cũng phần nào giảm nhiệt sức nóng
cơm áo, gạo tiền giữa đời thường bận bịu mà cân bằng nhịp sống.
Dù
không vóc dáng của lớp trường đào tạo nhưng " những điều trông thấy
trong cuộc đời này" đã làm nên những cây bút không chuyên xứng tầm với
nền thơ đương đại. Nhiều tác phẩm đã để lại những vết son cháy ngời tư
duy sáng tạo nhạy bén, những vần thơ ma mị hút hồn.
Ấy
mới biết: " Cái thơ bậc nhất là sáng tạo tình cảm – sáng tạo chất sống,
thứ mới đến là sáng tạo ngôn từ, sáng tạo hình ảnh. Cái sức mạnh, cái
đẹp nằm ở tình cảm chân thực – chân thực đến mức tước bỏ mọi điểm trang
để trần cái tâm tư sâu sắc."
( Xuân Diệu )
Cốt
lõi của diễn đàn là đấy. Nhiều bút danh đã bộc lộ vẻ tài hoa vốn có như
là định mệnh, như là nghiệp dĩ cuộc đời. Họ viết nhiệt huyết say sưa.
Họ khơi dậy mọi niềm cảm xúc, tô màu ký ức hàn gắn những vết thương lòng
và cũng làm hằn sâu hơn nỗi đau cắt cứa.
Trong
hành tinh ngôn ngữ ấy, nhiều thể loại đan xen tương tác bức phá vượt
lên xáo mòn điệu cũ. Có bút danh trung thành với thể thơ cổ điển vẫn ánh
lên sắc mới tươi hồng.
Những
đề tài nóng hổi bức thiết, nỗi niềm đau đáu với các sự kiện của đất
nước được phô diễn lên từng trang viết. Các thi hữu không chỉ ngợi ca
cái đẹp mà còn phản ánh trung thực thói hư tật xấu, những tiêu cực đang
diễn ra tiềm ẩn làm băng hoại đạo đức lối sống. Đó là mê cung sắc đỏ
thật đáng trân trọng.
Trong
hành tinh ngôn ngữ chung ấy, các bạn thơ tạo cho riêng mình một phong
cách, một thẩm cung không thể pha trộn bằng chính những mảnh vỡ tâm hồn.
Ta
đã được chiêm ngưỡng một Trăng Khuyết đa tình phóng đãng, lối viết gai
góc, dạn dĩ , choáng ngợp trữ tình. Một Đăng Quang Long chu chỉnh vẹn
tròn, yêu mến trân trọng tất cả sự hay dở của các bạn thơ. Một Lãng Mây
nống nàn vỡ vụn, lời thơ buồn như ' gió thoảng, sương rơi" . Một Huỳnh
Ngọc Tự âm thầm cổ vọng, hồi nhớ rêu phong nỗi niềm đau đáu. Một Chu
Long thở hơi chinh chiến, mộc mạc chân thành, nồng nàn tha thiết và
những bút danh " du đãng " Lãng Tử Sầu, Túy Phong Nguyệt, Ngưu Sơn Ngạo
Thư, Thỉnh Gió Thưởng Trăng vạch vào bầu trời thi ca những đường cong
gắn kết.
Một
Huỳnh Xuân Sơn sức viết phi thường như chiến binh ngôn ngữ ở mục phê
bình mà vẫn có những " chuyện tình của lá" đẹp như huyền thoại.
Còn
nhiều nữa các bạn thơ người viết không thể vinh danh bởi thời lượng của
câu chữ nhưng các bạn mãi mãi là niềm thương quý vô ngần trong tâm hồn
Lều Thơ Phiêu Lãng.
Hành
tinh ngôn ngữ của chúng ta đang trải ra một không gian để khóc, để
cười, để trải nghiệm dưỡng nuôi từng con chữ như là sự luân hồi của hợp
tan trỗi dậy và thức tỉnh giữa u mê bươn bả nhọc nhằn.
Mỗi trái tim thơ - tấm lòng thơ - trí tuệ thơ chúng ta là bạn.
Thân ái !
Lê Hiểu - BMT