Lấy chồng thợ xây

( Thơ vui )

Cứ mải tìm mải lựa
gặp được anh: Thợ nề
bàn xoa rồi bay thép
trên hai tay thợ nghề.

Từng hàng từng hàng gạch
anh sắp đặt thẳng ngay
chẳng bao giờ trùng mạch
phẳng như căng sợi dây.

Mạch vữa đầy kín kẽ
bức tường khỏe khỏi lo
mưa bão mà có đến
cứ yên tâm ngủ khò...

Nhà bên : Chồng thợ tiện
cứ chạy ra chạy vào
bên này: chồng thợ ngõa
thấy tự hào làm sao?...

Thấm nỗi quê nhà

Thơ: Nguyễn Hữu Quý

THẤM NỖI QUÊ NHÀ
Sinh ra cha mẹ nghèo rồi
đồng quê lắm cát lại hôi mùi phèn

Thóc gầy trông mãi cũng quen
gió Lào thổi lắm thành tem bảo hành
Sông xanh, trời biển càng xanh
tôi nuôi mộc mạc để thành miền Trung!
Nói thì hỏi ngã lung tung
đi đâu cũng nhớ trập trùng mô tê
Ăn cay, uống đắng dãi dề
thương sao trọ trẹ nằm kề bể Đông
Đi trông núi, về ngó sông
nửa thắt thẻo, nửa mênh mông xứ mình
Không chấp chới, chẳng lung linh
đằm đằm mà trải đa tình bốn phương.
Càng xa, càng thấm quê hương
như ta thấm cái đời thường mẹ cha
Nhớ làng, ta lại ru ta
nửa mưa, nửa nắng…đi qua phận đời!

Chăm cây



Thân xanh lá mập chẳng lo
ấy là cây khỏe báo cho mọi người
nhìn cây héo úa kém tươi
đang kỳ khô khát kịp thời tưới mau.

Sáng ra quan sát một chầu
chiều hôm lại đến với nhau một lần
hàng ngày vài lượt thăm thân
bỏ công tưới nước bón phân kịp thời...

Hoa tươi dâng tặng cho đời
rau xanh quả chín dành nơi nhọc nhằn
trả người tưới nước bón phân
bắt sâu tỉa lá - Cành xuân thêm tình...

lăng mộ đá toyota thanh hóa