có cầu ba nhịp nối ra hai bờ
đường thôn rộng đến không ngờ
mặt bằng trải nhựa em thơ đi về.
Ngôi trường kiên cố ven đê
PTTH cạnh lề làng tôi
người người qua lại ngược xuôi
xe băng thẳng hướng nối đuôi đêm ngày.
Rộn ràng xen những hàng cây
đèn đêm tỏa sáng quê này như mơ
chợ Chùa họp sáng đến trưa
trai thanh gái lịch cũng vừa vào phiên...
........
Thời xưa quê thật nghèo hèn
mẹ tôi chân đất đã quen một thời
chân khô gót nứt máu tươi
móng vàng vẩy ốc suốt đời lo toan.
Đường xưa ngoắt nghoẻo trong làng
gai cào rác bẩn cạnh hàng tre xanh
nhà tranh vách cót đã đành
lối quê tăm tối trở thành nỗi đau...
Bây giờ làng đã đổi mau
đường ngang ngõ dọc nhà lầu nhà xây
ăn ngon mặc đẹp đủ đầy
cô dâu chú rể đẹp ngày thành hôn.
Quê tôi vẫn ở nông thôn
một trời một vực có hơn thiên đình?
làng quê chẳng khác thị thành
đông vui nhộn nhịp tứ linh tụ về...
Cũng là chỉ một vùng quê
làng nay đổi mới ... Xưa về thiên thu...