Làng tôi

Đầu làng kênh lớn ngang qua
có cầu ba nhịp nối ra hai bờ
đường thôn rộng đến không ngờ
mặt bằng trải nhựa em thơ đi về.

Ngôi trường kiên cố ven đê
PTTH cạnh lề làng tôi
người người qua lại ngược xuôi
xe băng thẳng hướng nối đuôi đêm ngày.

Rộn ràng xen những hàng cây
đèn đêm tỏa sáng quê này như mơ
chợ Chùa họp sáng đến trưa
trai thanh gái lịch cũng vừa vào phiên...

........

Thời xưa quê thật nghèo hèn
mẹ tôi chân đất đã quen một thời
chân khô gót nứt máu tươi
móng vàng vẩy ốc suốt đời lo toan.

Đường xưa ngoắt nghoẻo trong làng
gai cào rác bẩn cạnh hàng tre xanh
nhà tranh vách cót đã đành
lối quê tăm tối trở thành nỗi đau...

Bây giờ làng đã đổi mau
đường ngang ngõ dọc nhà lầu nhà xây
ăn ngon mặc đẹp đủ đầy
cô dâu chú rể đẹp ngày thành hôn.

Quê tôi vẫn ở nông thôn
một trời một vực có hơn thiên đình?
làng quê chẳng khác thị thành
đông vui nhộn nhịp tứ linh tụ về...

Cũng là chỉ một vùng quê
làng nay đổi mới ... Xưa về thiên thu...


Tóc bạc

( Thơ vui )

Tóc đen điểm bạc làm chi
để ai sầu muộn những khi gặp nàng
lơ thơ tóc trắng dăng hàng
cứ như đùa cợt nghênh ngang khoe mình!

Tóc đen nặng nghĩa nặng tình
thủy chung như nhất có mình có ta
không như tóc bạc sa đà
chỉ rình chứng kiến tuổi già trêu ngươi!...

........

Đã qua tuổi trẻ một thời
tóc đen giữ lại những lời sắt son
tuổi cao sức đã yếu mòn
tóc đen chuyển bạc người còn tiếc sao?

Bao giờ tóc rụng hết đầu
khỏi chê đen bạc qua cầu mới hay...

Phớt lờ cho tôi

( Thơ vui về tuổi già )

Sáu mươi là tuổi trưởng thành
gọi bác thì trẻ gọi anh thì già
ngồi buồn có gái đi qua
mắt la mày lét...em à đi đâu?

Bảy mươi mái tóc hai màu
em ơi anh chỉ tóc sâu thôi mà?
nếu cần nhuộm sẽ đen ra
khó chi việc ấy kêu ca làm gì?


Bảy lăm thích phở hơn mỳ
cơm nhà đã nguội nuốt thì không trôi
tôi ra quán cạnh nhà thôi
tái bò dai lắm ... phở môi lẫn đùi!

Tám mươi hết đứng lại ngồi
nếu bà đi trước thì tôi... ở nhờ
chị hàng xóm... chắc đang chờ
bà thông cảm nhé...phớt lờ cho tôi...

Chín mươi trống dục liên hồi
thiên đình mở sổ gọi mời kiểm kê
cụ ông nấn ná không về
vì còn bà bé ngoài lề giữ chân...

Cô Tấm ngày nay

( Thơ vui )


Cô Tấm ngày nay
Cô Tấm nay - váy chùng lút gót
Áo để nhà đi mót lúa rơi
Mò cua bắt ốc quê người
Có về Hà Nội xin tôi đi nhờ...

Nón mê vứt ở đầu bờ
Con cua trong lỗ đang chờ tay cô
Rùng mình chẳng dám đưa vô
Eo ơi sợ quá, mắt cua trừng trừng...

Ốc gì há miệng lung tung
Mình thì nhớt nhát như sung chín già
Thôi về trả giỏ mẹ cha
Tập làm Cô Tấm thật là khó khăn...

lăng mộ đá toyota thanh hóa