Thưa bạn đọc.
Bạn gái vợ tôi tên là Xuân, sau tết đến nhà chúc tết và mừng tuổi hai bao lì xì cho hai người. Nhân sự kiện này tôi viết bài thơ MỪNG TUỔI như sau:
Xuân sang - Xuân đến thăm nhà
Ngày Xuân gieo hạt mưa sa thúc chồi
Nàng Xuân mừng tuổi hai người
Chúc cho hạnh phúc trọn lời yêu thương.
Sức Xuân ngày một vinh cường
Tầm Xuân mãi trọn chặng đường vào Xuân
Thiệp hồng giữ lấy phong ngân
Trăm năm chúc thọ thêm lần bách niên...
Mừng tuổi
Vụ lừa đảo bất thành
01:35
|
Nhãn:
Bài viết mới
Đang ngồi uống nước cùng với dăm ba câu
chuyện vui, bỗng điện thoại bạn tôi đổ chuông.
-
A lô. Ai đấy ạ?
-
Em là Ngân ở ngân hàng X..., em muốn nhờ
chị một việc.
-
Có việc gì bạn cứ nói xem tôi giúp được gì
cho bạn.
Đầu máy bên kia trình bày: em là Ngân, là
nhân viên Ngân Hàng do chị Thu bạn của chị làm giám đốc. Hiện nay chúng em đang
có một khách hàng muốn vay một khoản tiền nộp ký quỹ để cho địa phương giữ lại
3 héc ta đất đô thị và phân lô làm biệt thự liền kề. Nếu chị có hoặc bạn bè có thể
huy động được, cho chúng em vay khoảng ba trăm đến năm trăm triệu hoặc hơn càng
tốt trong 6 tháng đến một năm, lãi suất thỏa thuận tính theo tháng, thanh toán
lãi hàng tháng cho chị. Nếu chị muốn kinh doanh đất đai thì khách hàng là chủ đầu
tư sẽ ưu tiên cho chị một suất 100 mét vuông coi như hình thức góp vốn.
Nhưng không thể làm việc với nhau qua điện
thoại được. Bạn phải đến đây gặp tôi. Tôi cũng phải biết trụ sở Ngân Hàng bạn ở
chỗ nào chứ?
Cứ một bên hỏi bên kia trả lời một lúc, cuối
cùng bạn tôi dặn: anh ngồi đây uống nước, chờ em một lát, em qua đường đến văn
phòng Ngân hàng ấy thế nào đã nhé…
Quãng nửa tiếng sau bạn tôi về phàn nàn:
Trụ sở Ngân hàng gì mà chỉ có 3 cái bàn, ba cái ghế, 2 cái máy vi tính. Đặc biệt
không thấy két bạc đâu cả, bảo vệ cũng không. Hỏi chị Thu đâu? Cô ta trả lời chị
ấy đi gặp khách hàng!...
Bạn tôi nói một cách quả quyết: trường hợp
này dẫu có tiền cũng không thể cho vay đưọc anh ạ. Mình không có tiền đã đành,
những người có tiền cho vay càng nhiều, rủi ro càng lớn, có khi mất sạch còn
mang trọng tội. Tôi vẫn chưa nghĩ ra chiêu trò này thế nào thì bạn tôi giải thích: Anh nghĩ xem: Sau khi làm giấy tờ cam kết
theo lãi suất thỏa thuận có khi gấp mười lần lãi gửi ngân hàng, và hàng tháng
nhận lãi đều ký giấy tờ nhận tiền. Một vài tháng đầu có khi còn được gọi điện đến
nhận lãi sòng phẳng lắm. Thế nhưng đến tháng thứ 3, thứ tư, bọn này bắt đầu
chây ì, trình bày lý do lý trấu chưa có khách hàng nên thoái thác, dỗ dành
không được, dở trò, thách thức đưa ra tòa hoặc báo cho Công An.
Đến lúc này chúng lộ nguyên hình là kẻ lừa
đảo, bởi ai dám tố cáo ra pháp luật là mình cho vay nặng lãi. Ngược lại chúng
có bằng chứng tố cáo lại khổ chủ vì các giấy tờ khi cho vay, khi nhận lãi chúng
đều có cả. Mà các giấy tờ đó đều có chữ ký của mình. Có khi chúng còn chụp cả ảnh
lúc cho vay, lúc nhận lãi suất ghi ngày giờ địa điểm hẳn hoi. Hoặc móc ngoặc với
phần tử xấu giả danh Công An tịch thu toàn bộ số tiền đó, coi như phạm tội có bằng chứng mà chủ nợ vi phạm pháp
luật. Kiện ra tòa ư? Ai dám? Khổ chủ chỉ ngậm bồ hòn làm ngọt. Cay đắng lắm anh
ạ.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, nghĩ lại và vui mừng
vì mình chẳng có tiền để bị mắc lừa như vậy. Nhưng thực tế trong xã hội vẫn có
những người tham lam, đem tiền gom góp được suốt cuộc đời mình cho bọn chúng
vay, để rồi cay đắng nhận hậu quả suốt cả thời gian còn lại…
Bài học quá đắt nhưng vẫn xẩy ra ở nhiều địa
phương đó bạn.
Sang mộ cho anh
06:21
|
Nhãn:
Bài viết mới
Tôi được cháu trai thông báo: năm nay sẽ
sang mộ cho bố cháu ( anh trai tôi ). Đến ngày hẹn tôi lên xe về quê. Tuy trời
mùa Đông nhưng thời tiết ấm áp, trời khô ráo thuận lợi vô cùng. Đi trên chuyến
xe giường nằm từ bến Nước Ngầm lúc 8h 30 khởi hành về đến nhà tôi chỉ 5 tiếng
đã về đến ngõ, trên quãng đường ngót 300 cây số.
Hà
Nội – Diễn Châu trước đây xa vời vợi. Ngày tôi nhập học ở Hà Nội cũng quãng đường
ấy đi mất trên 12 tiếng vì nhiều phà qua sông, đường số 1 lúc ấy chật hẹp, mặt
đường chỗ thì rải đá cấp phối, đoạn thì trải bê tông nhựa. đoạn nào bằng phẳng
xe chạy chỉ được 40km trên giờ, đoạn nào đường xấu thì tốc độ chỉ nhanh hơn xe
đạp. Chuyện đó cách đây đã 60 năm (1959 ).
Về đến nhà mọi việc đã được các cháu chuẩn
bị sẵn sàng. Một cái tiểu sành men màu xanh ngọc với hoa văn rất đẹp, vuông vải
đỏ bọc hài cốt, nước ngũ vị hương thơm phức, một cái bàn con đặt tiểu khi làm lễ,
cùng hoa quả bánh kẹo đủ cả. Tại hiện trường đã chuẩn bị chăng dây treo bóng điện
và máy nổ. Thầy cúng chẳng ai xa lạ, chính là con rể cả của ông nói rằng giờ tốt
là giờ sửu nghĩa là từ 1h đến 3 h sáng ngày mồng 6 tháng chạp năm Kỷ Hợi là phải làm
cho xong, hoàn tất mọi việc.
Đúng 1 giờ đêm, hai người thợ vạm vỡ khỏe
mạnh có thâm niên việc bốc mộ hàng chục năm nay vào việc chóng vánh. Khu nghĩa
địa là vùng cát pha nên việc đào bới không mấy vất vả như nơi khác. Quan tài dần
dần lộ ra. Con cháu tập trung rất đông quanh mộ chờ đón lúc thiêng liêng gặp
ông sau 7 năm vắng bóng.
Sau khi vét gọn sạch sẽ đất cát trên mặt
quan tài, hai người thợ nghỉ mười phút uống rượu, ăn trầu chuẩn bị vào công việc
trọng đại nhất là bật ván thiên và làm những công việc tiếp theo. Nhưng khi bật
nắp ra một hiện tượng lạ đập vào mắt mọi người: một lớp xốp như phủ một lớp tuyết
trắng trên bề mặt thân thể ông. Đồng thời một luồng khí rất hôi tỏa ra chung
quanh mộ. Mọi người sợ hãi chạy tản ra quanh đó. Giữa đêm khuya trời tối trên
bãi tha ma ấy trong một đêm đông lạnh giá có ai mà không sợ cho được. Hai phu mộ
cũng sợ và tản ra cách đó gần chục mét, vơ vội những gì cháy được gom lại thành
đống to và đốt. Hơi lửa và khói đã làm mọi người trấn tĩnh lại, bàn luận sôi nổi
cách xử lý thế nào cho đúng.
Theo hai người phu mộ kể: hành nghề hàng chục năm nay họ chưa gặp hiện tượng này
bao giờ và phán rằng đây thật sự là ngôi mộ đang phát. Nên đậy nắp lại và xây cố
định bằng gạch. Đứng trước một quyết định khó khăn cấp thiết như thế, mỗi người
mỗi ý thật khó mở lời, trông chờ quyết định của con trai ông. Một số anh em con
cháu đang làm ăn thuận lợi chỉ muốn đậy nắp lại và xây vĩnh viễn, nhưng có ý kiến
khác cho rằng: việc đã lỡ dở thế này phải bốc triệt để. Ý kiến của tôi cứ bốc
đi vì việc xây mộ mới tại nghĩa trang dòng tộc đã làm. Hai phu mộ cố gắng hoàn
tất để chuyển ông vào chung khu tổ tiên, ông bà là tốt nhất. Trước đòi hỏi như
vậy hai người thợ lại tiếp tục công việc. Cũng may, sau nửa tiếng lớp tuyết phủ
đã bớt đi, mùi hôi thối đã giảm nhiều nên thợ có động lực mạnh mẽ hơn. Trước
đây khi nhập quan, gia đình mặc cho ông bộ com lê còn mới nên phần thịt da phía
mông đùi phải gỡ mà chưa tiêu hết. Vất vả nguy hiểm là vậy nhưng 2 người thợ tỏ
ra chu đáo không kêu ca nữa. Chúng tôi biết ơn họ vì đã làm việc đến nơi đến chốn.
Tiền công có thể tăng lên chút ít nhưng cao cả nhất là tình cảm của hai người đối
với gia đình chúng tôi.
Lau rửa và xếp hài cốt vào tiểu xong, hai
phu mộ ở lại hoàn trả mặt bằng cho xóm. Con cháu đưa ông về khu nghĩa trang họ
tộc làm lễ và hạ huyệt đã xây sẵn. công việc chóng vánh. Chỉ lấp cát, xây mấy
hàng gạch rồi úp những tấm đá đã gia công, úp mái là xong. Mặc dù có sự cố là
thế, nhưng mọi việc đã hoàn tất đúng thời gian thầy cúng đã định. Sau đó chừng 1
tiếng, trời đổ mưa to đến suốt cả ngày hôm sau. Mọi việc trôi chảy, thật may mắn
và hình như mọi điều được ông phù hộ. Thật là thiên thời, địa lợi, nhân hòa làm
cho ai cũng vui mừng…
Có một điều thú vị thế này: sáng mồng 5
tôi đang nằm trên xe về quê, anh bạn tôi là Kiến trúc sư Doãn Quang Tuấn gửi
cho tôi một video bằng messenger ghi lại buổi bên khảo cổ khai quật một ngôi mộ
cổ đã 300 năm tại Hà Nội. Sau khi đào xong các lớp đất, mở quan tài thấy người
xưa bọc thi thể bằng nhiều lớp vải nên gỡ ra rất lâu. Thi thể còn nguyên vẹn.
Sau khi các chuyên gia lấy các mẫu vật cần thiết, người ta đặt lại thi thể
trong quan tài cũ và chôn lấp tại đó. Tôi băn khoăn về chuyện trùng hợp này. Dù
sao được xem video của bạn, tôi cũng hình dung được công việc sang mộ cho anh
trai tôi. Kts Doãn Quang Tuấn không hề biết tôi có việc tương tự như thế vì lâu
lắm rồi chúng tôi không liên lạc với nhau.
Một sự tình cờ nhưng thật có lý để tôi
nghĩ tới sự linh thiêng mà duy vật chưa giải thích được…
Đăng ký:
Bài đăng
(
Atom
)