Nắng vàng
Cuối ngày tất bật
thu bông lúa về
Đường quê
cuối vụ xuân hè
Thơm mùi nếp mới
mà nghe mát lòng
Trên vai
hai bó nếp rồng
Của cô em gái
lưng ong dậy thì
Mồ hôi
mặn xót bờ mi
Trả người mùa gặt
mỗi khi hè về...
Nắng vàng
Ai về thăm bến Sông Trăng
( Thơ vui- Họa bài "Chồng tôi"
của tác giả Hồ Chỉnh )
Vợ tôi ngoa ngoắt trăm chiều
chợ về nhiều bận liêu xiêu với bà
ra đường góp chuyện người ta
về nhà vợ lại suy ra chuyện mình ...
- Hôm qua điện thoại của anh
sao còn tin nhắn họp hành ở đâu ?
biết thừa nói tránh cho nhau
chồng chung vợ chạ trước sau đấy mà !
Coi chừng tình cảm lìa xa
tước ngay vũ khí có mà... nằm không !?...
Một ngày vắng bóng Công An
làm sao xã hội an toàn được đây ?
đi đường gặp phải rủi may
ai là người biết lỗi này tại ai ?
đánh nhau gây sự chết người
đua xe đánh võng nhiều nơi ngại ngùng
ra đường đâu được ung dung
cướp xe, trấn lột ai cùng ra tay ?
bao nhiêu lộn xộn mỗi ngày
kẻ buôn ma túy kẻ đòi nợ thuê...
từ thành thị đến làng quê
ai giáo dục kẻ hành nghề gian manh ?...
Một ngày xã hội yên bình
dân yên, nước ổn an ninh duy trì
vì dân quên cả hiểm nguy
sao cho xứng đáng những gì dân mong
hàng ngày gạn đục khơi trong
con sâu vớt bỏ - ra công luyện mình
đắp bồi truyền thống quang vinh
dân yêu dân quý đinh ninh một lời...
( Thơ vui )
Ước gì anh được là nàng
để anh khỏi phải lo toan cả ngày
không màng đến cút rượu đầy
chỉ lo dọn dẹp ở ngay trong nhà
đêm đến khỏi phải la cà
được trông được ngóng, rầy la từng giờ
bữa ăn được đợi được chờ
được thêm vướng bận con thơ nhắc hoài.
Chỉ mong điện thoại người ngoài
mặt mày hớn hở khi ai hẹn hò...
"Em là sóng biển của anh"
Em hãy về quê gặp một lần
nhớ về hoài niệm thưở phù vân
qua cầu đầu xóm còn ngoảnh lại
để lại sau lưng bóng khuất dần .
Ngõ cũ em đi đâu còn nữa
nhà xưa em ở dỡ cả rồi !
cây chanh đầu chái ai tìm thấy ?
dàn trầu xanh mướt cũng dần trôi .
Nay về anh chỉ thấy nhà cao
đường đổ bê tông tận lối vào
làng ta đổi mới như đô thị
lần tìm dấu cũ khó làm sao ?
Về quê ôn lại buổi ban đầu
một thời bãi mía với nương dâu
kén tằm cuồn cuộn màu tơ óng
thỏa lòng khi đã chọn thương nhau ...
Giá như ngày ấy nhận lời
bây giờ em đã thảnh thơi đàng hoàng
cửa nhà chẳng phải lo toan
cháu con học tập giỏi dang nên người .
Biết ra thì chuyện đã rồi
trở thành mẹ góa con côi lạc đời
lấy chồng chưa được mấy mươi
dấn thân vào một kiếp người rủi may(1)
- Giờ em toan tính sao đây
giúp nhau chỉ được việc này mà thôi !
- Thôi đừng lo quá cho tôi
chẳng qua số phận gặp đời hẩm hiu !
Thương nhau như vậy là nhiều
chỉ nhờ giúp biết những điều dở hay
hôm nay ta gặp nhau đây
đừng nên nhắc lại những ngày đã qua...
(1) Chồng cờ bạc