Nói chuyện phê bình thơ

Thưa bạn đọc.
Tôi xin phép đăng bài của nhà văn Lê Hiếu về nghệ thuật và phương pháp phê bình thơ để chúng ta tham khảo. Mong rằng tác giả bài viết ủng hộ. Đây là tài liệu bổ ích cho những người sáng tác cũng như bình thơ nói riêng và văn học nói chung.


      Phê bình nghệ thuật nói chung, thơ ca nói riêng không chỉ dựa vào kiến thức vào lý luận mang tính chuyên môn mà khẳng định giá trị một tác phẩm, như thế sẽ không làm cho bài phê bình toàn diện được.
     Phê bình cần thêm năng khiếu vốn có và những kỹ năng qua quá trình đào luyện mà hình thành.Người phê bình cần có một trực giác nhạy bén khi quan sát một tác phẩm, mà nhận ngay ra những mới lạ làm nền cho ấn tượng được khơi gợi tận thẳm sâu tâm hồn. Mà rung động, mà đắm đuối, mà nhận thức trách nhiệm của cảm xúc thẩm mĩ đối với tác phẩm ấy.
     Sự thẩm thấu vẻ đẹp một bài thơ. người phê bình không quan sát hiện thực của những gì nhà thơ đã biểu cảm.Mà phải chiêm nghiệm ngay trên thành quả đã được tạo ra. Điều đó giúp cho phê bình tập trung hơn, cụ thể hơn.
     Phê bình cần thiết nhất là tránh lối viết rườm rà, lời dẫn lê thê. Đặc biệt là rào đón tung tẩy, làm cho văn phong trở thành xu nịnh, sáo rỗng rẻ tiền.
    Đừng quá tỉ mỉ chăm sóc từng câu từng chữ. Dù bài thơ hay đến nhường nào cũng không thể không có lỗi. Nếu cứ lạm dụng để khoe mình lắm chữ nhiều ý sẽ vô tình "Lạy ông tôi ở bụi này" .
     Để người đọc tranh luận mà tìm ra tì vết của bài thơ mình đang phê bình.
     Người phê bình cần đào bới cái lạ, cái mới trong một tổng thể của thy phẩm. diễn phơi những chi tiết đắt giá. Sẽ vinh danh được ý đồ của bài viết, và vẻ đẹp sẽ làm lu mờ những tì vết nhỏ nhặt. Và như thế tất nhiên là đánh thức được người đọc bằng một cách không theo một thông lệ chung nào.
     " Thức một giấc mơ không phải làm cho người đang mơ tỉnh dậy, mà là dẫn người ta đi trong một thế giới ảo với những gì đáng chiêm ngưỡng của giấc mơ kia"
       Vẻ đẹp của một bài thơ chính là đức tính của tác giả trong khoảng thời gian sáng tạo ra nó. Người phê bình không cần đi quá sâu vào đời tư của tác giả. Rồi gán cho họ những mĩ từ vô thực.
       Mặt khác chính tác giả không muốn ta buồn thay, vui thay quan sát thay. Cái kiểu" cầm đèn chạy trước ô tô " sẽ làm cho văn phong của mình ăn bám vào tác phẩm.
       Đối với phê bình tuyệt nhiên lời văn phải tao nhã, tư tưởng phải thanh cao, ý đồ phải sâu rộng.Kể cả khi phê phán những điều mình không thích. Tránh dùng lời cọc cằn thô lỗ, mỉa mai bóng gió. Nói thẳng và nói thật có biện dẫn để minh chứng điều dở của thơ.
      Không bao giờ quên kiến thức cơ bản của ngữ pháp khi hành văn để câu văn sáng sủa, ngắn gọn xúc tích mà vẫn giữ được sự bay bướm hoa mĩ.
     Vài điều mang tính cá nhân rút ra từ cách đọc sách riêng những mong nhận được đồng cảm./.
                                                                                                                                                                                                                               LÊ HIỂU

0 nhận xét :

Đăng nhận xét

lăng mộ đá toyota thanh hóa