( Bài thơ đăng muộn )
Đã hai năm anh lên
đường chống dịch
Áo
blu đã sờn màu trắng còn đâu!
Bộ đồ bảo hộ ngày
đêm anh mặc
Khẩu trang dày,
kính chắn theo nhau.
Giữa vùng dịch anh
ân cần chăm sóc
Những bệnh nhân
Covid bên anh
Giành cuộc sống từ
tay Covid
Cần oxy, trợ thở…
cho người bệnh chóng lành.
Mấy mùa trăng không
sum họp gia đình
Vợ con anh nhắc từng
bữa muộn
Điện thoại reo hỏi
thăm con lớn
Con bé nhìn không
nhận bố ở xa.
Gần tết rồi bố có
qua nhà?
Vui với con đón mùa
Xuân đoàn tụ
Thương vợ nghèo với
bao lam lũ
Vãn dịch rồi anh trở
lại cùng em…
0 nhận xét :
Đăng nhận xét