Chị gái tôi: bà Nguyễn Thị Danh, là con thứ 2 của thầy mẹ tôi. Chị sinh năm 1925. Năm nay chị tròn 100 tuổi.
Một thế kỷ trôi qua là quãng đời thăng trầm vất vả của Chị. Chị hơn tôi 16 tuổi. Năm tôi sinh ra, chị đã về nhà chồng trước đó 2 năm. Tôi chỉ có 1 chị gái nên tôi rất quý chị.
Tôi có bài thơ tặng chị Bách Niên như sau:
MỪNG CHỊ BÁCH NIÊN
Xuân này chị chẵn một trăm
Một thế kỷ ngỡ như nằm chiêm bao
Năm con cùng giọt máu đào
Trưởng thành tiến bộ chị nào thua ai?
Ngày xưa vất vả dặm dài
Lấy chồng từ lúc mới ngoài mười ba
Mẹ chồng lớn tuổi can qua
Một mình lo tiếp việc nhà sớm hôm.
Chị chồng nửa dại nửa khôn
Chồng đi công tác nên luôn vắng nhà
Ví bằng so với người ta
Miếng trầu têm vội còn là thảnh thơi.
Cuộc đời lặn lội ngược xuôi
Nuôi con khôn lớn mấy mươi năm trời
Bây giờ con cái bằng người
Gia đình yên ấm cuộc đời vẻ vang.
Mong cho chị thọ nhất làng
Một trăm mười đến lại càng vui hơn...
( Hà Nội mùa Xuân năm Giáp Thìn 2024 )
0 nhận xét :
Đăng nhận xét